Pascal: Xin đừng để con mãi mãi xa Ngài
Blaise
Pascal là một trong những học giả quan trọng nhất của thế kỷ XVII. Ông là nhà
khoa học, toán học, nhà phát minh, nổi tiếng vì nhiều đột phá.
Tôi
còn nhớ hồi học lập trình máy tính căn bản, “Pascal” là ngôn ngữ đầu tiên tôi
được tiếp xúc. Đó được là nền tảng để bước vào thế giới lập trình và chính tôi
lên đại học đã theo học ngành lập trình máy tính.
Tuy
nhiên, tôi cũng như thầy giáo và hầu hết các bạn lúc bấy giờ, thậm chí thời
này, đều không biết đến đời sống tâm linh của nhà bác học này như thế nào, mà
chỉ biết được các thành tựu khoa học của ông. Thật thiếu xót khi thừa hưởng những
thành tựu của ông mà không hề hay biết hoặc tìm hiểu về con người ông.
Blaise
Pascal không chỉ là một nhà khoa học vĩ đại, mà còn là người Công Giáo sốt sắng
và đã viết một trong những tác phẩm biện giáo lớn nhất của thời đại mình.
Tuy
nhiên, không phải lúc nào ông cũng có đức tin mạnh, và có lúc còn không có đức
tin. Sau khi dành gần như cả đời vào kiểu lòng đạo trên danh nghĩa, ông có được
một cảm nghiệm biến đổi sâu sắc, một thần nghiệm.
Pascal
sinh tại Pháp vào năm 1623. Ông là con thứ hai trong ba người con, mẹ ông mất
khi ông mới 3 tuổi. Vài năm sau, cha ông dời cả nhà đến Paris.
Sự
thông minh của Pascal đã lộ rõ từ lúc còn nhỏ, nên cha ông quyết định dạy riêng
cho ông ở nhà. Và việc này đã sinh hoa kết trái, khi mới 16 tuổi, Pascal đã có
những bước đột phá trong toán học và còn tranh luận hàn lâm với các nhà toán học
chuyên ngành. Đến năm 19 tuổi, ông đã phát minh ra máy tính tự động, và bán cho
nhiều gia đình giàu có trên khắp châu Âu. Những năm 20 và 30 tuổi, Pascal có
thành tựu quan trọng trong toán học thống kê, và có những khám phá quan trọng về
chất lỏng và áp lực.
Kinh
nghiệm hoán cải đầu tiên
Những
khó khăn trong cuộc sống thường dẫn chúng ta đến sự hồi tâm về chính mình cũng
như về Thiên Chúa. Đối với nhà khoa học Pascal cũng không ngoại lệ.
Năm
1646, cha ông bị ngã gãy xương hông, một chấn thương kinh khủng vào thời đó.
Hai bác sỹ chăm sóc cho cha ông trong suốt vài tháng trời, là những người Công
giáo sốt sắng. Qua tình bạn và những lần trao đổi với họ, Pascal bắt đầu suy
nghĩ nghiêm túc hơn về tôn giáo và các nhà viết tiểu sử gọi đây là “hoán cải đầu
tiên”.
Tuy
nhiên, sự biến đối này hầu như chỉ mang tính tri thức và không kéo dài được
lâu. Bởi lẽ, sau khi cha ông mất (1651), đời sống đức tin của ông bị sa sút và
đi vào “giai đoạn trần tục”. Không lâu sau, em gái của ông quyết định vào tu viện
và chị gái cũng đi lấy chồng. Do đó, ông không còn cha mẹ, còn chị em thì đã
hoàn toàn theo hướng khác.
Chính
lúc ông không còn gì ngoài sự cô đơn và thiếu thốn thì Thiên Chúa đã gõ cửa tâm
hồn ông. Đó cũng là lúc ông hoán cải thực sự.
Kinh
nghiệm hoán cải thực sự
Ngày
23-11-1654, Pascal đang ở nhà một mình. Mặt trời đã lặn và màn đêm bao phủ. Ông
đang chuẩn bị đi ngủ, thì khoảng 10h30, bất thình một chuyện gì đó siêu nhiên xảy
đến. Không rõ là thấy gì, nhưng thị kiến thần nghiệm kinh ngạc kéo dài trong
ông suốt hai tiếng đồng hồ. Ngay khi thị kiến vừa qua, ông chụp lấy giấy và viết
ra những gì vừa cuồn cuộn trong đầu mình.
Đây
là những dòng của ông:
Năm ân sủng 1654,
Ngày thứ hai, 23 tháng mười một, lễ
thánh Clemente, giáo hoàng tử đạo, và các bạn tử đạo. Đêm trước lễ thánh
Chrysogonus, tử đạo và các bạn. Từ lúc khoảng mười giờ rưỡi đến khoảng mười hai
giờ rưỡi đêm.
LỬA
THIÊN CHÚA của Abraham, THIÊN CHÚA
của Issac, THIÊN CHÚA của Giacóp,
không phải của những triết gia và học
giả.
Tin chắc. Tin chắc. Cảm giác. Vui mừng.
Bình an.
THIÊN CHÚA của Chúa Giêsu Kitô.
Chúa của tôi và Chúa của bạn.
CHÚA của bạn sẽ là Chúa của tôi.
Thế giới và mọi sự sẽ bị lãng quên,
ngoại trừ CHÚA.
Chỉ tìm thấy được Ngài bằng con đường
mà Tin mừng dạy.
Linh hồn con người cao cả thay.
Cha Công chính, thế giới không biết
Cha, nhưng con biết Cha.
Vui, vui, vui, những giọt nước mắt
của niềm vui.
Con đã bỏ Ngài.
Họ đã bỏ con, nguồn suối nước hằng
sống.
Lạy Chúa con, Chúa có bỏ con?
Xin đừng để con xa Ngài mãi mãi.
Đây là sự sống bất diệt, là họ biết
Ngài, Đấng là Thiên Chúa thật, Đấng mà Cha đã sai đến, Chúa Giêsu Kitô.
Chúa Giêsu Kitô.
Chúa Giêsu Kitô.
Con đã bỏ Ngài, con đã trốn Ngài,
khi Ngài bị lên án, bị đóng đinh.
Xin đừng để con mãi mãi xa Ngài.
Chỉ tìm thấy được Ngài bằng con đường
mà Tin mừng dạy.
Từ bỏ, hoàn toàn và ngọt ngào.
Hoàn toàn quy phục Chúa Giêsu Kitô
Đấng chỉ lối cho con.
Xin cho con đừng quên lời Ngài.
Amen.
Rồi
ông gấp mảnh giấy và để trong túi áo, mảnh giấy này theo ông đến suốt đời. Và
chỉ sau khi ông chết, người ta mới khám phá ra.
Không
như sự hoán cải mang tính tri thức ban đầu, sự hoán cải lần này là ở trong tim.
Ông hầu như bỏ công việc toán học và tận hiến cho thần học và biện giáo. Vài
năm sau, ông cho xuất bản Các Lá Thư Tỉnh Hạt, một cuộc tấn công những ngụy biện
luân lý, một tác phẩm nhanh chóng nổi tiếng không chỉ vì các lý lẽ mà còn vì giọng
văn trào phúng hài hước.
Khoảng
35 tuổi, ông viết một tác phẩm biện giáo toàn diện với tựa đề ‘Biện hộ Kitô
giáo.’ Nhưng ông lâm bệnh và không thể hoàn tất nó, mà bản thảo được xuất bản sau khi ông qua đời có tên “Tư Tưởng”
(Pensées). Trong tác phẩm này, ông trình bày “cá cược” của mình, ông giải thích
chẳng có gì để mất, nhưng thắng tất cả nếu tin vào Chúa. Triết gia người Pháp
cũng nói lên Đức tin của mình trong tác phẩm ấy rằng: Scio cui credidi (Tôi
xác tín niềm tin vào Đấng Cứu Thế). Ngài 18-08-1662, ông lên cơn co giật và lãnh nhận
các Bí tích sau cùng. Sáng hôm sau, ông qua đời ở tuổi 39. Những lời cuối đời của
ông là:
‘Xin Chúa đừng bao giờ bỏ con.’
Việc
phong thánh cho Blaise Pascal
Việc
Giáo Hội tuyên phong hiển thánh cho các triết gia không phải là hiếm, chẳng hạn
thánh Justin, Ambrosio,… và nếu Blaise Pascal được tuyên phong thì cũng không
có gì trái ngược.
Các
triết gia được tuyên phong Hiển Thánh không phải vì công trình suy tư triết học
của mình, nhưng vì đời sống đức tin và đóng góp cho Giáo Hội trong lĩnh vực thần
học.
Chúng
tôi đề cập đến vấn đề này vì trong một cuộc phỏng vấn với nhà báo lão thành của
Ý Eugenio Scalfari, người sáng lập nhật báo La Repubblica, Đức Thánh Cha Phan-xi-cô
cho biết ngài ủng hộ việc phong thánh cho triết gia người Pháp Blaise Pascal “Blaise
Pascal, triết gia đồng thời là nhà toán học nổi tiếng của thế kỷ XVII, xứng
đáng được tôn phong chân phước vì có các xác tín tích cực”.
Đức
Thánh Cha Phan-xi-cô còn khẳng định với ký giả Eugenio Scalfari: “Tôi dự định
tiến hành các thủ tục cần thiết và hội ý với Bộ Phong thánh về vấn đề này theo
xác tín cá nhân của tôi”.
Được
biết, cũng trong cuộc phỏng vấn đó, nhà báo Scalfari đã kể cho Đức Giáo Hoàng về
những ngày cuối cùng của Blaise Pascal, rằng ông muốn chết ở bệnh viện giữa những
người nghèo.
Hãy để lại chia sẻ cùng Đức Tin Công Giáo!
Nhận xét
Đăng nhận xét